—»♫(¯`◦○♥♀[†]ëëñ[Z]øñë♂♥○◦´¯)™« —
Would you like to react to this message? Create an account in a few clicks or log in to continue.

—»♫(¯`◦○♥♀[†]ëëñ[Z]øñë♂♥○◦´¯)™« —

Welcome to Teen Zone's forum!Chào mừng các bạn đến với diễn đàn Teen Zone!
 
HomePortalGallerySearchLatest imagesRegisterLog in
Top posters
[S]u[S]u™ (88)
Tinh Thần Biến[1] Vote_lcap1Tinh Thần Biến[1] I_voting_barTinh Thần Biến[1] Vote_rcap 
Katrina (50)
Tinh Thần Biến[1] Vote_lcap1Tinh Thần Biến[1] I_voting_barTinh Thần Biến[1] Vote_rcap 
supermonkey009 (47)
Tinh Thần Biến[1] Vote_lcap1Tinh Thần Biến[1] I_voting_barTinh Thần Biến[1] Vote_rcap 
boomtnt (33)
Tinh Thần Biến[1] Vote_lcap1Tinh Thần Biến[1] I_voting_barTinh Thần Biến[1] Vote_rcap 
huy776622 (21)
Tinh Thần Biến[1] Vote_lcap1Tinh Thần Biến[1] I_voting_barTinh Thần Biến[1] Vote_rcap 
♥uyen♥ (20)
Tinh Thần Biến[1] Vote_lcap1Tinh Thần Biến[1] I_voting_barTinh Thần Biến[1] Vote_rcap 
ToTo<3 (20)
Tinh Thần Biến[1] Vote_lcap1Tinh Thần Biến[1] I_voting_barTinh Thần Biến[1] Vote_rcap 
ChOu_1996 (18)
Tinh Thần Biến[1] Vote_lcap1Tinh Thần Biến[1] I_voting_barTinh Thần Biến[1] Vote_rcap 
*[Mr]*-[T-Ken]- (11)
Tinh Thần Biến[1] Vote_lcap1Tinh Thần Biến[1] I_voting_barTinh Thần Biến[1] Vote_rcap 
*DOREAMON*c[: (10)
Tinh Thần Biến[1] Vote_lcap1Tinh Thần Biến[1] I_voting_barTinh Thần Biến[1] Vote_rcap 
Latest topics
» Su ơi! Hổm rày mất tích zạ?
Tinh Thần Biến[1] I_icon_minitimeThu May 31, 2012 10:34 pm by huy776622

» khóc đi e.....................
Tinh Thần Biến[1] I_icon_minitimeWed Jun 08, 2011 3:43 am by rjkkip_enty_boycohon

» [HOT] Cảm giác đã từng yêu (Instrumental)
Tinh Thần Biến[1] I_icon_minitimeWed Jun 08, 2011 3:28 am by rjkkip_enty_boycohon

» This is how i get an A in algebra :D
Tinh Thần Biến[1] I_icon_minitimeWed Jun 08, 2011 3:13 am by rjkkip_enty_boycohon

» I'll start off 1st -.-!!
Tinh Thần Biến[1] I_icon_minitimeWed Jun 08, 2011 3:11 am by rjkkip_enty_boycohon

» May' rut' tien choa tuong lai
Tinh Thần Biến[1] I_icon_minitimeWed Jun 08, 2011 2:57 am by rjkkip_enty_boycohon

» [FULL] LOOK AT ME (K Part 3)
Tinh Thần Biến[1] I_icon_minitimeWed Mar 16, 2011 7:19 am by huy776622

» THIÊN THẦN (MY ANGEL PART III)
Tinh Thần Biến[1] I_icon_minitimeWed Mar 09, 2011 10:29 pm by huy776622

» [MY CHANNEL] ALL MY SONG!
Tinh Thần Biến[1] I_icon_minitimeSat Feb 05, 2011 11:14 pm by huy776622

» [COVER DANCE] Hello & Lucifer--Hội diễn văn nghệ trường THCS Vĩnh Phúc
Tinh Thần Biến[1] I_icon_minitimeFri Feb 04, 2011 8:02 am by huy776622

Navigation
 Portal
 Index
 Memberlist
 Profile
 FAQ
 Search

 

 Tinh Thần Biến[1]

Go down 
AuthorMessage
icemas
New Member #2
New Member #2
icemas


Male Posts : 8
TZCoins : 49852
Reputation : 0
Join date : 2010-08-06
Location : United States

Tinh Thần Biến[1] Empty
PostSubject: Tinh Thần Biến[1]   Tinh Thần Biến[1] I_icon_minitimeFri Aug 06, 2010 7:25 pm

Chiều, tịch dương tây hạ, ánh sáng tuy không rực rỡ nhưng chiếu sáng cả mặt đất.
Song trong một tòa đình viện vương phủ Trấn Đông Vương có phần âm u lạnh lẽo.
Tần Phong, Tần Chính, Từ Nguyên, Phong Ngọc Tử bốn người đều ngồi cạnh bàn đá, Tần Đức một mình chắp tay sau lưng đứng trong đình viện, ngẩng đầu nhìn một cây liễu. Đình viện này là độc viện của riêng Tần Vũ tại vương phủ, cây liễu do Tần Đức và Tần Vũ cùng nhau trồng lúc Tần Vũ còn bé.
Bất luận Tần Phong, Tần Chính hay Từ Nguyên trên mặt đều không có một chút tươi cười.
"Tiểu Vũ đã chết."
Tần Phong và Tần Chính khi mới nghe được tin này đều ngẩn người, họ vô pháp tưởng tượng tam đệ của mình đã chết như vậy, hơn nữa chết không toàn thây, bị một đạo lôi điện bí mật đánh không còn gì cả.
Tần Phong và Tần Chính vẫn nhớ lời hứa của mình.
Họ phải bảo vệ thân đệ đệ của mình song họ vô pháp tiếp tục thực hiện lời hứa.
"Mọi kế hoạch toàn bộ tăng tốc, thời gian nửa năm, Chính nhi, thời gian nửa năm lương thảo hậu cần, giáp trụ vũ khí,…các thứ đó có thể chuẩn bị tốt hay không? "
Thanh âm Tần Đức đang chắp tay sau lưng hốt nhiên vang lên trong đình viện thông thoáng.
Tần Chính chân mày hơi nhíu lại suy nghĩ giây lát rồi gật đầu nói:
"Nửa năm…phụ vương, lương thảo các thứ hoàn toàn chuẩn bị xong, nửa năm cũng đủ nhưng đưa số trang bị này đến các đội quân cần một khoảng thời gian. Nếu như kéo dài một chút, tám tháng có thể hoàn thành tốt đẹp. Nếu đích xác phải chạy đua với thời gian, nửa năm có thể miễn cưỡng hoàn thành."
"Ừm. Từ Nguyên, thời gian nửa năm tiến trình trong kế hoạch ‘Phi Ưng’ có thể hoàn thành không?"
Tần Đức tiếp tục hỏi.
Từ Nguyên suy nghĩ chốc lát rồi nói:
"Vương gia, án theo kế hoạch ban đầu chúng ta phải có thời gian hai năm chuẩn bị, bây giờ muốn tăng tốc chuẩn bị tốt trong vòng nửa năm, thời gian có chút khẩn trương. Bất quá mười mấy năm nay luôn tiến hành, nếu tăng tốc trong nửa năm vẫn có thể miễn cưỡng khởi động toàn bộ kế hoạch."
"Tốt!"
Tần Đức đột nhiên xoay người nhìn mấy người kia nói:
"Như vậy, hơi kéo dài ra chút, sau bảy tháng phát động tổng tấn công toàn diện, chiếu theo kế hoạch nhất định trong vòng nửa năm thống nhất cả Sở vương triều."
Trong mắt Tần Đức hàn quang lăng lệ ghê người.
"Vâng, phụ vương (vương gia)!"
Tần Phong, Tần Chính và Từ Nguyên tức khắc đứng dậy khom người nhận lệnh.
"Phong nhi, ngươi lập tức quay về quân đội. Trang bị quân đội, lương thảo,…toàn bộ giao cho Chính nhi, thống nhất điều động quân đội do ta nắm giữ toàn cục."
Tần Đức trực tiếp nói:
"Được rồi, tất cả có thể đi lo liệu việc. "
Tần Phong, Tần Chính, Từ Nguyên lập tức cúi người đi ra.
"Vương gia, người nên điều dưỡng nghỉ ngơi nhiều một chút, người vẫn còn mang thương tích."
Phong Ngọc Tử hơi lắc đầu than một tiếng nói.
Tần Đức lại xoay người nhìn cây liễu:
"Điều dưỡng nghỉ ngơi? Ta còn lòng dạ thảnh thơi đó sao, không đạp bằng Tây vực tứ quận, diệt Hạng gia nhất tộc giết Hạng Quảng, Ngũ Đức khiến chúng hồn phi phách tán, ta sao có thể an tâm nghỉ ngơi."
Phong Ngọc Tử bất giác cười khổ, dù sao ông không quá lo lắng, với linh dược trong vương phủ lại thêm Tần Đức hiện giờ thực lực đã đạt đến Kim đan tiền kỳ, thương thế trong thể nội một tháng có thể hoàn toàn khôi phục.
"Vương gia, ta trở về trước, người có việc gì thì phái người đến tìm ta."
Phong Ngọc Tử hơi cung tay nói.
"Phong huynh thong thả, ta không tiễn."
Tần Đức bình tĩnh nói.
Phong Ngọc Tử khẽ gật đầu sau đó phá không mà đi.
"Bảy tháng sau phát động, nội trong nửa năm trăm vạn đại quân nhất định phải đạp bằng Tây vực tứ quận, tiêu diệt Hạng gia nhất tộc! "
Tần Đức tự nói thầm, sát khí tràn ngập trong mắt.

"Cút!"
Một tiếng quát lớn từ trong nhà truyền ra, Hạng Quảng bên ngoài bất giác run người.
Lần này Hạng Quảng rất oan uổng, vừa nghe thượng tiên trở về hắn lập tức vội vã chạy đến. Hắn muốn biết Tần Đức rốt cuộc sống hay chết, trên đường từ hoàng cung đến nơi trong lòng hắn luôn kích động.
Nhưng hắn mới vừa mở miệng đã bị mắng.
"Mẹ nó, tên Ngũ Đức này, trẫm giao cho cho chúng Xích thịnh đan rồi, lẽ nào hắn chưa giết được Tần Đức đã quay về?"
Hạng Quảng nộ khí dâng trào nhưng hắn biết một điều, bất luận thế nào cũng không thể đắc tội thượng tiên, dẫu sao thượng tiên chính là chỗ dựa của Hạng gia hắn.
Xích thịnh đan là phần thưởng để Ngũ Đức hai người giết chết Tần Đức. Nếu như chưa giết được Tần Đức, Hạng Quảng dĩ nhiên phẫn hận mà không biết làm sao.
"Hoàng thượng!"
Thái giám bên cạnh Hạng Quảng lập tức khom người.
"Tránh ra!"
Tay áo Hạng Quảng phất lên gạt thái giám sang bên, sau đó cố gắng nặn vẻ tươi cười nói:
"Thượng tiên …"
"Hạng Quảng tiểu nhi, hôm nay bổn thượng tiên tâm tình không vui, đừng quấy rầy ta."
Ngũ Đức lạnh giọng quát.
Hạng Quảng nuốt cái ực, giữ điệu bộ tươi cười nhạt nhẽo nói:
"Thượng tiên, lần trước không phải ta đã đưa Xích thịnh đan cho tiền bối, thỉnh tiền bối giúp đỡ sát tử Tần Đức sao? Không biết Tần Đức sống hay chết? "
Bất kể như thế nào, Hạng Quảng vẫn phải hỏi cho ra vấn đề này.
Hơn nữa Hạng Quảng cũng không tin tên Ngũ Đức đó dám giết hắn.
"Bùng!"
Cửa phòng đột nhiên bị đẩy tung hai cánh cửa đập lên cạnh tường. Ngũ Đức trường phát tung bay mặt đầy nộ khí bước ra, trong mắt lấp loáng phẫn nộ và oán độc nhìn chằm chằm Hạng Quảng. Hạng Quảng bị bộ dạng Ngũ Đức làm cho khiếp sợ liên tục thối lui về sau.
"Đừng nói điều gì về Tần Đức với ta, việc lần này cả sư đệ ta cũng vì thế mà mất đi tính mạng, ngươi còn nói Xích thịnh đan với ta, còn hỏi ta làm gì Tần Đức. Cút cho ta. Đừng tưởng ngươi là con cháu Hạng gia, Ngũ Đức ta không dám động đến ngươi."
Nộ khí trên người Ngũ Đức giống như thực chất áp bức lên Hạng Quảng.
Hắn và sư đệ hai người làm bạn mấy trăm năm tình cảm rất sâu đậm, lần này cái chết của Ngũ Hành là một đả kích rất lớn đối với Ngũ Đức. Hơn nữa năm cây đoản đao trung phẩm linh khí Ngũ Hành khi đó thu được cũng bị đạo quang trụ xuất hiện đột ngột lúc cuối oanh mất.
Chuyến đi lần này, Ngũ Đức một chút lợi lộc cũng không có lại mất đi sư đệ, hắn làm sao không tức giận?
"Thượng tiên nguôi giận, ta đi ngay không quấy rầy thượng tiên nghĩ ngơi. Thượng tiên nguôi giận …"
Hạng Quảng bị hù dọa đến té đái vãi phân lập tức dẫn thủ hạ một đám người chạy xa khỏi nơi Ngũ Đức ở, trông hết sức nhếch nhác.
Hạng Quảng quay đầu nhìn chỗ ở Ngũ Đức xa xa hừ lạnh một tiếng rồi vội quay về hoàng cung.


- o O o -

Hồng Hoang Vô Biên, đến ngày nay vẫn chưa người nào có thể nói chính xác diện tích hồng hoang, càng vào sâu hồng hoang thiên địa linh khí càng hùng hậu đồng thời yêu thú cũng càng lợi hại. Một nơi nào đó cách biên giới hồng hoang gần mười vạn dặm.
Đương nhiên quãng đường mười vạn dặm này trong hồng hoang bất quá là cự ly không xa, dẫu sao hồng hoang quả thật quá lớn.
Nơi này có một cái hồ rất lớn, bên cạnh hồ là một công trình kiến trúc hình ngọn núi to lớn, tòa kiến trúc có hai tầng cao xấp xỉ tám, chín mét mà thôi. Song phần diện tích chiếm trên mặt đất lại lớn kinh người, chiều dài chiều rộng đều hơn trăm mét. Bên trong tòa kiến trúc mỗi gian phòng rất lộng lẫy, trong phòng thậm chí có các loại ánh sáng đèn Tiềm Long đại lục chưa từng nhìn thấy, phát ra đủ loại màu sắc.
Bên trong kiến trúc tại một đại sảnh rộng rãi, sàn nhà thuần màu bạc.
Trên sàn nhà màu bạc đang nằm một thanh niên bị thương ở phần ngực, một trung niên nhân bạch mi kéo dài tận tóc mai, còn có một con hắc ưng. Chính là Tần Vũ, Ngũ Hành và hắc ưng bị mất tích.
Dưới sự quan sát của Tần Đức, ánh mắt Tần Vũ hoàn toàn ảm đạm, tim nhảy mạch đập cũng không còn, đình chỉ cả hô hấp.
"Đây chính là cảm giác đã chết sao?"
Tần Vũ mang máng nhớ tiếng kêu bi thương của Tiểu Hắc song Tần Vũ căn bản vô pháp lên tiếng, thậm chí cả ngón tay cũng không thể cử động một chút, nhưng linh hồn ý thức vẫn tồn tại như cũ. Theo sự đình chỉ của cơ năng thân thể, linh hồn Tần Vũ bắt đầu một phen chấn động.
Một cổ hấp lực không thể kháng cự từ ngoài giới truyền vào, tác dụng trực tiếp lên linh hồn Tần Vũ phảng phất muốn hút đi linh hồn Tần Vũ.
"Ta đã chết, linh hồn phải tiến nhập luân hồi sao?"
Tần Vũ căn bản vô pháp kháng cự, linh hồn ý thức hắn chỉ có thể cảm thụ được cổ hấp lực. Cổ hấp lực này bá đạo và rất mạnh, linh hồn Tần Vũ bồng bềnh bắt đầu bay lên phảng phất muốn bay khỏi thân thể Tần Vũ.
Đột nhiên …
Một cổ nhiệt lưu từ vị trí ấn kí Lưu tinh lệ trên ngực tuôn ra trực tiếp bao bọc linh hồn ý thức của Tần Vũ.
"Ấm quá, giống như đang được nước ấm bao bọc."
Ý thức Tần Vũ chỉ có cảm giác như thế đồng thời được cổ nhiệt lưu cách ly khỏi hấp lực, linh hồn Tần Vũ vẫn lưu lại trong thân thể hắn không bị hút đi.
Linh hồn Tần Vũ được nhiệt lưu của Lưu tinh lệ bao bọc, Tần Vũ vô pháp phát giác ngoại giới rốt cuộc phát sinh điều gì, thậm chí một đạo hỏa hồng sắc quang trụ từ trên trời bắn lên mình Tần Vũ hắn cũng không có chút cảm giác.
Lưu tinh lệ đồng thời phát xuất đạo đạo thanh lưu liên tục ngấm vào vết thương Tần Vũ, thương tích trên mình hắn phục hồi không ngừng song vết thương tim bị xuyên thủng tốc độ phục hồi rất chậm, nhưng vẫn từ từ phục hồi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Linh hồn Tần Vũ hưởng thụ sự ấm áp phảng phất đứa bé đang hấp thu cổ năng lượng ấm áp, linh hồn hắn cũng chầm chậm biến đổi thực chất hóa hơn. Linh hồn trở thành hình dạng dĩa tròn bảy màu, màu sắc bổn thân linh hồn rất rực rỡ tươi đẹp hấp dẫn người khác, đồng thời xung quanh linh hồn năng lượng không ngừng lập lòe giống như thiểm điện. Tùy theo linh hồn hấp thu nhiệt lưu, những ‘thiểm điện’ càng lập lòe mạnh mẽ.
Chớp mắt bảy ngày trôi qua.
Vết thương cực lớn trên ngực Tần Vũ thậm chí một vết sẹo cũng không có. Sở dĩ hao phí bảy ngày có lẽ tâm tạng khó phục hồi nhất, vết thương nhục thể thông thường chỉ nửa ngày cả vết sẹo cũng biến mất, tâm tạng lại mất trọn bảy ngày.
Linh hồn Tần Vũ vẫn ở trong sự ấm áp.
Đột nhiên, Tần Vũ cảm nhận sự ấm áp tan biến đồng thời một thứ cảm giác quen thuộc chầm chầm trở về. Hắn rất thích thứ cảm giác này đó là cảm giác điều khiển cả thân thể, linh hồn và nhục thể hoàn toàn liên hệ.
Mắt Tần Vũ đột nhiên mở to, hai tay lúc này vẫn còn dính chặt trên ngực Ngũ Hành, hắn đương nhiên không thể sống. Tần Vũ rút mạnh tay ra đồng thời hai tay chấn động cơ nhục rung rung cực nhanh, máu tươi liền bị bắn tung.
"Hô!"
Tần Vũ lồm cồm bò dậy nhìn bốn phương tám hướng, hắn vừa nhìn đã thấy Tiểu Hắc cách mình không xa. Tiểu Hắc đang ngẩn người nhìn chăm chú Tần Vũ, giây lát liền kêu lên hưng phấn, tiếng ưng gáy không ngừng vang vọng đồng thời nhanh chóng chạy đến, đôi cánh to lớn ôm chặt Tần Vũ vẫn kêu rú inh ỏi.
"Ha ha, Tiểu Hắc, được rồi, oái, nước miếng ngươi chảy lên mình ta rồi kìa."
Tần Vũ và Tiểu Hắc đùa giỡn ầm ĩ.
"Hoan nghênh chủ nhân, không ngờ chủ nhân cả tâm tạng bị xuyên thủng vẫn có thể được cứu sống, thật sự khiến ‘tiểu tinh’ quá kinh ngạc."
Tiếng trẻ con trong trẻo vang lên trong đại sảnh rộng thênh thang, Tần Vũ và Tiểu Hắc đều giật cả mình.
Linh thức Tần Vũ mở rộng ra, đây là một kiến trúc hết sức quái dị căn bản không giống kiến trúc Tiềm Long đại lục, song Tần Vũ tịnh không phát hiện người nào.
"Ngươi là ai?"
Tần Vũ lập tức nói:
"Lẽ nào là ngươi cứu sống ta?"
"Tôi là tiểu Tinh a, bất quá không phải tôi cứu người, là người tự cứu sống mình."
Tiếng trẻ con trong trẻo dễ nghe lại vang lên.
Tần Vũ hơi nhíu mày, hắn nhớ lại cảnh tượng hắn bị Ngũ Hành xuyên thủng tâm tạng hình như Lưu tinh lệ không ngừng phát ra đạo đạo thanh lưu phục hồi tâm tạng. Tuy rất chậm nhưng vẫn có thể phục hồi, còn khi cơ năng thân thể hoàn toàn đình chỉ linh hồn bị hấp thu, lại là một cổ nhiệt lưu bao bọc linh hồn hắn.
"Lẽ nào là Lưu tinh lệ cứu ta? "
Tần Vũ thầm nói.
Lưu tinh lệ này quả thật rất thần kỳ, chí ít Tần Vũ hiện tại căn bản không thể lý giải vì sao cả tâm tạng bị xuyên thủng bản thân lại vô sự. Nên biết dù là tu chân giả nếu như dưới cảnh giới Đổng hư kỳ, một khi tâm tạng bị xuyên thủng chỉ có thể chết.
Nếu là cao thủ từ Đổng hư kỳ trở lên, tâm tạng bị xuyên thủng nhục thể vẫn bị hủy, chỉ có thể dựa vào linh hồn nguyên anh tu tán tiên. Từ trước giờ chưa từng nghe qua tâm tạng bị xuyên thủng vẫn có thể sống trở lại.
Tạm thời không suy xét vấn đề này, Tần Vũ chỉnh đốn tâm tình một chút hỏi:
"Ngươi là tiểu Tinh, tiểu Tinh lại là ai? Ngươi vì sao lúc đầu gọi ta chủ nhân, nói rõ ràng mọi việc được không? Hơn nữa ánh sáng đèn nơi đây sao kỳ lạ vậy? "
Tần Vũ ngẩng đầu nhìn phía trên.
Đó là một chế phẩm hình vuông to lớn trong suốt, bên trong tán phát ra ánh sáng năm sáu màu rực rỡ đẹp đẽ.
"Tiểu Tinh là quản gia của tòa nhà này, là một trí tuệ nhân tạo. Căn biệt thự do chủ nhân đầu tiên Lôi Vệ kiến tạo, tôi theo chủ nhân Lôi Vệ phiêu bạt trong vũ trụ, chủ nhân không ngừng tu luyện thể ngộ. Nguyên bổn chúng tôi ở trong một vũ trụ khoa học kỹ thuật rất phát triển, biệt thự này được chủ nhân luyện chế thành sau đó thu vào trong ‘trữ tồn giới chỉ’. Có một lần chủ nhân mạo hiểm tiến nhập lỗ đen, bị lỗ đen hút vào sau khi còn sống trở ra thì đến một vũ trụ khác, chủ nhân tiến nhập một tinh cầu chính là tinh cầu người đang sống."
Tiếng trẻ con trong trẻo nói rất hưng phấn.
Tần Vũ lại nhíu mày.
Trí tuệ nhân tạo? biệt thự? khoa học kỹ thuật? lỗ đen? tinh cầu?
Tần Vũ hoàn toàn không hiểu, Tần Vũ cũng không hiểu bản thân vì sao đến nơi này.
"Tinh cầu này lại hoàn toàn thuộc về tu chân, vũ trụ ban sơ của chúng tôi cũng có tu chân nhưng trong một vũ trụ khoa học kỹ thuật tung hoành người tu chân rất ít, cực kỳ ít, nhưng người tu chân của tinh cầu này cực kỳ nhiều, hàng ngàn hàng vạn. Trải qua một quãng thời gian tại tinh cầu, chủ nhân phải độ thiên kiếp, người lo lắng độ kiếp thất bại nên sớm lưu tôi lại trong hồng hoang này, dặn tôi đợi chủ nhân đời thứ hai. Quả nhiên, đợi bao nhiêu năm cuối cùng truyền tống trận pháp đã khởi động đưa đến chủ nhân người."
Tần Vũ hơi minh bạch một chút nhưng đối với một số tên gọi khoa học kỹ thuật lại không hiểu.
"Tiểu Tinh sao ngươi nãy giờ không xuất hiện, ra đây nói chuyện với ta."
Tần Vũ căn bản không biết trí tuệ nhân tạo là vật gì nên nói thế.
"Đợi một chút, tiểu Tinh không có thực thể chỉ có thể dùng ảnh ảo thôi!"
Chỉ thấy hình ảnh xuất hiện phía trước Tần Vũ, chính là hình dạng một con mèo nhỏ. Tần Vũ không nói nên lời tay bất giác đưa tới, nhưng tay lại xuyên qua thân thể của tiểu miêu.
Ảnh ảo này nhìn qua giống y như thật, chỉ có tiếp xúc mới phát hiện đó bất quá là ảnh ảo mà thôi.
"Hi hi, chủ nhân là người Tiềm Long đại lục, căn bản không biết khoa học kỹ thuật là gì. Lôi Vệ chủ nhân vốn dĩ sớm chuẩn bị một quyển sách viết bằng ngôn ngữ Tiềm Long đại lục, người từ từ xem nha, xem xong người sẽ hiểu rõ mọi chuyện, cần lật trang nào gọi tôi một tý là xong."
Một quyển thư tịch cổ xưa nổi bồng bềnh trước mặt Tần Vũ, dĩ nhiên đây cũng là ảnh ảo.
Tần Vũ ngơ ngác nhìn, lúc lâu sau nuốt nước bọt ực một cái mặc kệ bắt đầu xem cẩn thận. Tần Vũ càng xem một nền văn minh mới mẻ hoàn toàn khác với văn minh tu chân, xuất hiện trước mặt hắn.
Lôi Vệ là một người cực kỳ thông minh, một quyển sách vài chục vạn chữ giúp Tần Vũ hiểu rõ ý nghĩa nền văn minh khoa học kỹ thuật, chí ít Tần Vũ biết phương pháp sử dụng căn biệt thự.
"Hóa ra …ta được truyền tống đến ngôi biệt thự này."
Mặt Tần Vũ hơi tươi cười.
Hắn hoàn toàn minh bạch mọi chuyện.
"Tinh Thần Biến" muốn tu luyện nhất định ngoại công đạt đến tiên thiên đại viên mãn, cũng chính là hoàn toàn tu luyện thành công "Thông Thiên tam đồ". Tiêu chí tu luyện đạt đến cực điểm chính là bên ngoài thân thể bao trùm tam sắc áo giáp do một trăm lẻ tám đạo khí trụ hình thành.
Một khi tam sắc áo giáp hình thành, cự đại truyền tống trận thần kỳ sẽ cảm ứng được, trực tiếp truyền tống Tần Vũ vào trong ngôi biệt thự chuẩn bị sẵn này, đồng thời ‘tiểu Tinh’ cũng tự động tiếp nhận máu Tần Vũ tiến hành nhận chủ.
"Meo…chủ nhân, chủ nhân đời thứ nhất từng lưu lại một đoạn hình ảnh trong đó có một số việc ông ấy cần nói với người, người muốn xem không?"
Tiểu Tinh nhấp nháy đôi mắt vung vẫy cái đuôi nhỏ.
Tần Vũ bất giác thầm kinh ngạc, đối với Lôi Vệ này hắn thật sự rất kính ngưỡng.
Hiển nhiên, Lôi Vệ chính là cao thủ thần bí giết chết Đại thành kỳ cao thủ, vài tán tiên, còn có mấy mươi Độ kiếp kỳ, Không minh kỳ. Còn lai lịch càng kỳ quái, thậm chí không thuộc thế giới tu chân này.
Muốn gặp tiền bối đó không?
"Tiểu Tinh, cấp quyền ra vào biệt thự cho Tiểu Hắc, còn nữa đợi ta xử lý xong thi thể lão quỷ này, a, đây là …"
Mới nhìn thi thể Ngũ Hành, Tần Vũ liền phát hiện một việc.
Ngũ Hành chết đi phi kiếm, đoản đao còn có trữ vật thủ trạc (1) trong thể nội hắn lại tự nhiên rơi bên cạnh. Phi kiếm và đoản đao Tần Vũ tịnh không quá xem trọng nhưng trữ vật thủ trạc Tần Vũ trước giờ chưa từng thấy qua.
Cầm trữ vật thủ trạc lên, trữ vật thủ trạc này chủ nhân lúc trước đã chết là vật vô chủ. Tần Vũ lập tức trích huyết nhận chủ, một giọt máu tươi nhỏ lên trữ vật thủ trạc sau đó được trữ vật thủ trạc hấp thu hoàn toàn.
"Thật thần kỳ, lại có không gian lớn như một căn phòng."
Vừa đeo trữ vật thủ trạc, Tần Vũ liền cảm thụ được không gian bên trong trữ vật thủ trạc.
Tần Vũ đeo trữ vật thủ trạc trong lòng một phen hoan hỉ, tâm ý vừa động vật trong trữ vật thủ trạc liền xuất hiện trên tay, sát na lại nhập vào bên trong thật hết sức thuận tiện huyền ảo, Tần Vũ bất giác ngầm cảm thán trữ vật thủ trạc quả thần kỳ.
"Tiểu Hắc, người từ nay có thể đi lại tùy tiện trong ngôi biệt thự này, đến đây, đi chôn thi thể lão quỷ này với ta."
Tần Vũ chộp thi thể Ngũ Hành sải chân buớc ra khỏi đại sảnh ban nãy.
"Chủ nhân, đến đây, đi bên này, ban nãy là luyện vũ sảnh, tường và sàn màu bạc xung quanh luyện vũ sảnh do đương sơ chủ nhân du lịch vũ trụ thu thập được một loại khoáng thạch tại một tinh cầu có lực hút rất lớn luyện chế thành. Độ cứng đặc biệt cao, dù thứ tu chân giới này gọi là thượng phẩm linh khí cũng chỉ có thể lưu lại vết tích mà thôi."
Tần Vũ lại ngầm tắc lưỡi, luyện vũ sảnh những bức tường, sàn không ngờ kiên ngạnh như thế. Tần Vũ không biết Lôi Vệ phiêu bạc mạo hiểm trong vũ trụ gặp qua rất nhiều tinh cầu đặc biệt, có một vài tinh cầu lực hút rất lớn thậm chí cả Lôi Vệ cũng không dám tiến vào.
Bước ra khỏi đại môn khách sảnh gặp một hồ bơi trong nhà khá lớn, đi vòng qua hồ bơi thì ra khỏi căn biệt thự.
"Quả thật rất đẹp."
Tần Vũ vừa ra trước mắt là một hồ nước sóng gợn lăn tăn, bên cạnh hồ nước là đồng cỏ xanh biếc, căn biệt thự cũng tọa lạc bên hồ. Bên ngoài đồng cỏ là một khu rừng rất lớn, nhìn thoáng qua có thể thấy đủ loại dã thú.
Nhìn lại căn biệt thự bề ngoài nó giống như ngọn núi, Tần Vũ cười nói:
"Biệt thự, từ này thật không quen, căn biệt thự do Lôi Vệ tiền bối kiến tạo lại giống như hình ngọn núi, thôi gọi nó là ‘ Lôi sơn cư’ vậy.’"
Tần Vũ đặt cái tên cho có phong cách Tiềm Long đại lục.
Sau đó, Tần Vũ tùy tiện mai táng thi thể Ngũ Hành ở một nơi không xa.
"Tiểu Hắc, ngươi chơi đùa quanh đây đừng bay quá xa. Nơi đây là hồng hoang nói không chừng có yêu thú cường đại, nếu như gặp nguy hiểm lập tức quay về."
Tần Vũ khẽ vỗ vỗ lên đầu Tiểu Hắc nói, Tiểu Hắc đập đập cánh gật đầu hưng phấn.
Tần Vũ cười cười rồi quay vào trong Lôi sơn cư.
Lôi sơn cư rất lớn phân làm hai tầng, tầng trệt có luyện vũ sảnh, khách sảnh, luyện khí phòng, luyện đan phòng, trữ tàng thất, ngoài cùng là hồ bơi, phía sau là hậu hoa viên. Trong hậu hoa viên có hoa cỏ đến từ một số tinh cầu kỳ dị.
Trong tầng trệt không có bất kỳ vật khoa học kỹ thuật để hưởng thụ mà là nơi tu luyện và luyện khí luyện đan, còn tầng trên thì ngược lại. Tầng trên có dục thất, trù phòng, phòng giải trí, ngọa thất, thư phòng những nơi nghỉ ngơi thư giãn.
Lúc này Tần Vũ đang ở trong luyện vũ sảnh.
"Tiểu Tinh, không phải nói Lôi Vệ tiền bối lưu lại một đoạn ảnh tượng sao, ngươi mở cho ta xem xem."
Tần Vũ đứng trong luyện vũ sảnh tim lại có phần đập mạnh, dù sao hắn sắp nhìn thấy hình ảnh Lôi Vệ thần bí.
"Meo…đợi một chút!"
Tiểu Tinh cái đuôi nhỏ phất qua phất lại sau đó nó biến mật, đồng thời …trên tường cả luyện vũ sảnh đều xuất hiện hình ảnh vũ trụ tinh thần. Nhất thời Tần Vũ giống như ở trong vũ trụ, sàn nhà dưới chân chuyển thành hình ảnh một vùng hư không, căn bản không nhìn thấy nền nhà.
"Vũ trụ, đây là vũ trụ sao?"
Tần Vũ trong lòng có chút hiếu kỳ song chính lúc này một thân hình chợt xuất hiện phía trước hắn. Thân ảnh đứng chắp tay quay lưng với Tần Vũ, rất lâu sau thở dài một hơi rồi xoay người lại.
Cô ngạo, lăng lệ.
Đây là cảm giác đầu tiên của Tần Vũ về Lôi Vệ, Lôi Vệ đột nhiên mỉm cười nói:
"Ngươi khỏe không, nếu ngươi nhìn thấy hình ảnh này chứng tỏ Lôi Vệ ta thật sự độ kiếp thất bại."
Tần Vũ minh bạch, nếu như Lôi Vệ không độ kiếp thất bại khẳng định quay về Lôi sơn cư, tự nhiên không có cảnh tượng ngày hôm nay. Lôi Vệ lúc này mỉm cười tỏ ra là người bình dị dễ gần, Tần Vũ trái lại không còn khẩn trương.
Ánh mắt Lôi Vệ có chút mê muội dường như nhớ lại cuộc đời của mình.
"Ta là hoàng tử của một ngân hà hệ đế quốc song ta không thích hoàng quyền, chỉ thích mạo hiểm trong vũ trụ và tu luyện. Nơi ta sống tu chân giả chỉ một tinh cầu có đó là địa cầu, điều này khi ta tu luyện đến trình độ nhất định mới biết."
"Ta năm đó không ngừng tu luyện, về sau thu được một quyển bí tịch—‘Thông Thiên tam đồ’, chỉ có ba trang giấy, mỗi trang có ba mươi sáu đồ hình. Muốn tu luyện Thông Thiên tam đồ nhục thể cần phải đạt đến tiên thiên cảnh giới. Ta suy nghĩ mọi biện pháp khắc khổ tu luyện, trải qua muôn vàn khó khăn cuối cùng đã thành công. Ta vất bỏ địa vị hoàng tử dùng tàu vũ trụ mạo hiểm giữa các vì sao, đồng thời tu luyện liên tục Thông Thiên tam đồ. Cuối cùng có một ngày Tứ cửu thiên kiếp đến ta may mắn độ qua, song ta lại không có pháp quyết tiếp tục tu luyện."
Trên mặt Lôi Vệ có phần hài lòng và vui vẻ, ông hình như đang nhớ lại những năm tháng mạo hiểm.
"Khi mạo hiểm phiêu lãng trong vũ trụ, ta có nghe qua thuyết kim đan nguyên anh nhưng lại chưa từng thu được bất kỳ công pháp tu chân, thứ này thật quá trân quý. Đương thời ta chưa có bất kỳ công pháp tu chân đã lựa chọn tự sáng tạo một con đường khác. Ta biết tu luyện là truy cầu thiên đạo…thiên đạo là gì? Lẽ nào là kết kim đan, tu nguyên anh?"
Lôi Vệ có chút ngạo khí và tự tin.
"Không, ta tịnh không cho rằng là vậy, ta cho rằng thiên đạo chính là thứ tự nhiên nhất nguyên thủy nhất, không phải những gì người ta áp đặt định sẵn. Nhìn vũ trụ tinh thần tự nhiên diễn biến, ta dần dần có lĩnh ngộ bắt đầu chiếu theo lĩnh ngộ của mình sáng tạo ra một bộ công pháp tu luyện mới. Công pháp dựa trên những thu thập từ diễn biến vũ trụ tinh thần nên gọi là ‘Tinh thần biến’ (2)"
Tần Vũ thầm chấn động, ‘ Tinh thần biến ‘, lẽ nào chính là công pháp thần bí đó?
Lôi Vệ tiếp tục nói:
"Sau khi trải qua hàng loạt cuộc mạo hiểm giao chiến, ta cuối cùng biết được căn cứ địa của tu chân giả trong cả vũ trụ---địa cầu. Tại địa cầu, ta trải qua trăm năm thời gian, cũng thu được vài bộ pháp quyết tu chân, nhưng …theo ta nhận định căn bản không bằng ‘Tinh thần biến’ do ta sáng tạo."
Lôi Vệ tự nhiên tán phát một cổ khí thế kiêu ngạo.
"Ta rời khỏi địa cầu không ngừng mạo hiểm trong vũ trụ, sau cùng có một ngày ta bị một lỗ đen hút vào trong, lỗ đen thật sự quá mạnh sức người không thể chống cự. Ta đến một không gian mới, đồng thời ta phát hiện một tinh cầu gần nhất, tinh cầu này rất lớn, lớn một cách khác thường, so địa cầu tại ngân hà hệ lớn hơn vạn lần. Đến khi tiến nhập vào trong ta mới phát hiện tu chân giả của tinh cầu nhiều kinh người, dùng vạn làm đơn vị."
Lôi Vệ chợt cười thất vọng:
"Nhóc con, trong thư phòng ta có chứa một số công pháp tu luyện đều là công pháp của tu chân giả. Ta thu thập không ít, địa cầu có của thế giới này cũng có. Ngươi nếu muốn tu luyện cũng được."
Tần Vũ nhíu mày, lẽ nào Lôi Vệ này không muốn truyền ‘Tinh thần biến’ của mình sao?
"Nhóc con, ‘Tinh thần biến’ là một bộ công pháp không hoàn thiện đi con đường tiền nhân chưa từng đi qua. Ta phiêu bạc vũ trụ mấy ngàn năm mới sáng tạo ra sáu đại cảnh giới đầu – Tinh vân, Lưu tinh, Tinh hạch, Hành tinh, Độ kiếp, Hằng tinh. Hơn nữa Hằng tinh bất quá do ta tưởng tượng ra, phần sau đó ta chưa nghĩ tới. Nếu ngươi dựa theo tu luyện của ta cho dù độ kiếp thành công đạt tới Hằng tinh cảnh giới phi thăng tiên giới, nhưng sau đó ngươi lại không có bất kỳ công pháp để tu luyện."
Lôi Vệ cười nhạt nói.
Tần Vũ cũng biết chỗ không tốt của ‘Tinh thần biến’.
Tu luyện đến Độ kiếp kỳ hoàn hảo, Lôi Vệ đã trải qua, cảnh giới Hằng tinh là Lôi Vệ tự mình tưởng tượng. Còn về sau thì chưa có công pháp, một khi hắn đi theo con đường này, tu luyện đến Hằng tinh cảnh giới hắn nhất định phải kế tục sáng tạo để đi tiếp. Vì các tu chân giả khác tu nguyên anh, phương pháp tu luyện người khác căn bản không giúp được hắn.
Nhưng tự mình sáng tạo công pháp là điều dễ dàng sao? Một khi sáng tạo thất bại tẩu hỏa nhập ma sẽ chịu hình thần câu diệt, hồn phi phách tán.
"’Tinh thần biến’, hắc hắc…tu luyện ‘Tinh thần biến’ là phúc? hay họa? rất khó nói. Được rồi, nhóc con, tự ngươi quyết định chọn lựa thôi. Nếu như ngươi không tu luyện sau này có cơ hội giúp ta tìm một truyền nhân vậy. Đáng tiếc, ‘Tinh thần biến’ buộc ngoại công đạt đến tiên thiên cực trí, dùng Thông Thiên tam đồ làm nền tảng, muốn tìm truyền nhân sợ không dễ, bất quá…Điều này ngươi về sau cần suy nghĩ."
Lôi Vệ cười thất vọng, khẽ than một tiếng:
"Ngân hà, mộng ảo tinh …"
Sau đó hình bóng Lôi Vệ hoàn toàn tan biến.
Tần Vũ hơi trầm tư giây lát, sau đó mắt lóe lên một tia lệ quang, tức tốc rời khỏi luyện vũ sảnh bước lên tầng trên vào thư phòng. Thư phòng có không ít thư tịch bằng giấy, trong đó có một số thư tịch thiên văn địa lý, có thư tịch tu luyện. Lôi Vệ này cũng kỳ lạ lại viết các loại công pháp tu luyện lên thư tịch bằng giấy.
Một quyển thư tịch trên cao nhất chính là ‘Tinh thần biến’.
"Phúc họa?, đạt đến Hằng tinh cảnh giới thì có thể phi thăng. Cho dù về sau không có công pháp tu luyện, chẳng lẽ Lôi Vệ sư tôn có thể sáng tạo ta không thể sáng tạo sao? Nếu không có một chút thách thức thì chẳng có nhiều ý nghĩa, tu luyện công pháp như thế mới khiến người ta nhiệt huyết sục sôi a!"
Tần Vũ ngồi trên ghế lật mở quyển ‘Tinh thần biến’.
"Kim đan nguyên anh, nhất định là tu luyện chính đạo? Gọi là truy cầu thiên đạo vậy thiên đạo là gì? Theo dõi vũ trụ diễn biến, ta sáng tạo ra công pháp này cũng xem như một con đường tu chân. Công pháp chia làm sáu đại cảnh giới, trước tiên luận về đệ nhất thiên—Tinh vân thiên."
"Thông thường tu luyện giả sau khi độ kiếp thành công, trong đan điền vô biên tiên thiên chân khí trở thành trạng thái dịch thể, chắc chắn ngưng kết tại một chỗ giống như thủy cầu sau đó luyện hóa thành kim đan. Nhưng nhất định phải như vậy, nhất định phải tụ lại sao? ‘Tinh thần biến’ của ta bước đầu tiên chính là tán, biến tiên thiên chân khí trở lại dạng khí, tán khai, không những tán khắp đan điền thậm chí tán đến thân thể bên ngoài, dùng đan điền làm tâm (3) lấy thân thể làm cầu nối, gắn liền vũ trụ với bổn tâm cùng diễn biến với thiên đạo tự nhiên."
Tần Vũ nhìn công pháp này trong lòng bất giác một cơn kích động bành trướng.
Những tu chân giả làm sao kết kim đan làm sao tu nguyên anh, luôn luôn hấp nạp linh khí không ngừng sau đó luyện hóa trong đan điền, quả thật rất kém. Muốn hợp nhất với thiên địa xem chừng đạt đến Đổng hư kỳ đủ để nguyên anh li thể mới có thể hơi cảm thụ được.
Song ‘Tinh thần biến’ này vừa khởi đầu chính là tán, trở thành dạng khí tán khai, dùng đan điền làm tâm, dùng thân thể làm cầu nối gắn liền vũ trụ và bổn tâm, hấp nạp vũ trụ tinh thần chi lực.
"Được, Lôi Vệ sư tôn, ‘ Tinh thần biến’ đệ tử sẽ tu luyện tiếp theo, cho dù đến thiên Hằng tinh cuối cùng tu luyện hoàn tất chưa có công pháp, đệ tử vẫn kế tục sáng tạo hoàn thiện. Dù đệ tử thất bại, đệ tử cũng có truyền nhân tiếp tục tu luyện, đời này truyền sang đời khác, cuối cùng có một đời hoàn toàn thành công."
Tần Vũ trong mắt quang mang lấp loáng, càng nắm chặt quyển "Tinh thần biến" trong tay.
Tu luyện thử ‘Tinh thần biến’ chắc chắn có sáng tạo thất bại gặp tẩu hỏa nhập ma mà chết. Nhưng Tần Vũ sợ điều gì? Sợ bóng sợ gió, sợ tử vong, đó là Tần Vũ sao? Tiếp cận tử vong, Tần Vũ trái lại có thứ cảm giác hưng phấn nhiệt huyết cuộn trào, cuộc đời như thế mới tràn ngập cảm xúc mạnh mẽ, mới không hổ thẹn đã sinh ra làm người.

Chú thích:
(1) Vòng đeo tay dùng chứa đồ.
(2) 星辰变: biến hóa của các vì sao.
(3) Tim.


Xem Tiếp Chương 2
Back to top Go down
https://teenzone.forumotion.com/
 
Tinh Thần Biến[1]
Back to top 
Page 1 of 1
 Similar topics
-
» MOT TINH YEU THIET THA
» Bài toán Tình yêu
» Tình yêu và Thuốc Lá
» [MY YAHOO] NƠI TÌNH YÊU ĐƯỢC LẤP ĐẦY!
» Tình Yêu Hết Hạn (Short On Love)

Permissions in this forum:You cannot reply to topics in this forum
—»♫(¯`◦○♥♀[†]ëëñ[Z]øñë♂♥○◦´¯)™« — :: Entertainment→Giải trí :: Library→Thư viện truyện :: Knight-errant→Kiếm hiệp-
Jump to:  
Teen Zone™ © 2010Free forum | ©phpBB | Free forum support | Report an abuse | Forumotion.com